Ông lão nọ có con gái lớn sắp gả chồng. Một hôm, lão gọi một anh trai làng có tiếng là láu lỉnh đến bảo:
- Anh làm thế nào cho cả nhà ta vừa buồn cười vừa sợ thì ta gả con gái cho. Anh này nhận lời, và giao hẹn với ông lão là phải giữ đúng lời hứa. Anh ta về nhà giết một con dê, đem đến nhà ông lão, chờ mọi người ngủ say, lẻn vào buồng cô gái, để bộ lòng dê lên bụng, rồi lại sang buộc hái hòn dái dê vào cổ ông lão và trải trước buồng lão tấm da dê còn tươi. Sau đó xuống bếp để đầu dê vào phía sau ba ông đầu rau, nhét cái kèn vào ống thổi lửa và đặt một chiếc pháo tống trong đĩa dầu ta thay bấc. Xong, anh ta trở lại buồng cô gái, lấy kim khẽ chích vào bụng cô ta. Thấy đau, cô kia giật mình, đưa tay lên bụng, thì sờ phải bộ lòng, khiếp quá, vội kêu lên:
- Bố ơi! Muỗi đốt con lòi ruột ra rồi!
Ông lão nghe, hoảng hồn, vùng dậy, chạy ra cửa, giẫm phải tấm da dê ngã đánh “oạch” một cái, lại sờ lên cổ thấy hai hòn dái , hết vía vội kêu lên: - Bà ơi! Tôi ngã thọt dái lên cổ rồi!
Bà lão vội vàng trở dậy, bưng đĩa đèn chạy xuống bếp lấy lửa, cầm cái ông thổi, thổi, cứ nghe toe, toe… lửa sáng, nhìn lên thấy ông táo nhe hai hàm răng, nhăn nhở. Bà lão sự quá, chắp tay vừa lạy vừa nói:
- Xin ông! Ông giận gì tôi mà nhăn răng ra vậy!
Ông lão trên nhà đợi lâu, thết lên:
- Con lòi ruột, chồng thọt dai, không nhanh chân lên, còn vui nỗi gì mà
thổi kèn! Bà lão vội vã châm lửa vào đèn thì nghe “đùng” một tiếng vang nhà. Mọi người lại bị một mẻ kinh hồn, van lạy xin trời đừng giáng hoạ. Lúc ấy, anh kia mới chạy ra, châm đèn lên. Cả nhà nhìn nhau, ôm bụng cười, nhưng vẫn chưa hoàn hồn.